Sơn Cư Thu Minh - Vương Duy

Sơn Cư Thu Minh

Đêm Thu Ở Núi

Bản dịch nghĩa

Không sơn tân vũ hậu,

Thiên khí vãn lai thu.

Minh nguyệt tùng gian chiếu,

Thanh tuyền thạch thượng lưu.

Trúc huyên quy hoán nữ,

Liên động há ngư chu.

Tuỳ ý xuân phương yết,

Vương tôn tự khả lưu.


Toà núi sau trận mưa

Thời tiết ban đêm đến đã là thu rồi

Trăng sáng chiếu qua đám cây tùng

Suối nước xanh chảy trên tảng đá

Nghe có tiếng trúc xào xạc mấy cô giặt áo đi về

Tiếng lá sen xao động có người hạ thuyền xuống

Tuỳ ý, hương xuân đã hết

Các vương tôn muốn ở lại thì tự tiện

Bản dịch lục bát của Hải Đà:


Núi cao vừa tạnh cơn mưa

Hương trời bảng lảng giao mùa thu qua

Đồi thông vằng vặc trăng ngà

Đá cao suối chảy nguồn xa xăm về

Khuất lùm tre tiếng gái quê

Lao xao sóng nước mái ghe khua đều

Cỏ thơm như muốn đùa reo

Thẩn thơ công tử mãi lưu luyến tình.


Bản dịch thất ngôn của Hải Đà:


Mưa tạnh trời thanh núi hiện ra

Chiều buông thu đến bóng dương tà

Rừng thông trăng tỏ lung linh sáng

Ghềnh đá suối trong chảy lững lờ

Khóm trúc xôn xao lời gái giặt

Hồ sen lay động chiếc thuyền xa

Cỏ thơm vừa héo xuân tàn tạ

Công tử lân la đứng thẫn thờ.