Lạc Tân Vương

Lạc Tân Vương 駱賓王 (khoảng 640-684) sinh vào khoảng cuối niên hiệu Trinh Quán đời Đường Thái Tông, nổi tiếng về ca hành. Thơ ông đẹp, sinh động. Ông miêu tả cảnh giàu sang, xa hoa của bọn phong kiến quý tộc đương thời rất tài tình. Tính tư tưởng bộc lộ khá rõ nét ở sự căm ghét thói ăn chơi hưởng lạc của bọn quan lại, quý tộc. Thơ ông cũng thiên về hiện thực, không thích lối hào nhoáng phô trương. Bởi chính kiến khác tập đoàn thống trị thời Vũ Hậu, ông bị tù một thời gian. Khi ra tù, văn chương lại càng sâu sắc. Những bài nổi tiếng của Lạc Tân Vương là Đế kinh thiên và Tại ngục vịnh thiền. Cùng với các nhà thơ có tiếng thời Sơ Đường, ông đưa thơ luật buổi đầu của đời Đường dần dần thuần thục và phổ biến. Tác phẩm của ông tập hợp trong Lạc lâm hải tập.

Dịch thuỷ tống biệt - Lạc Tân Vương

Chia Tay Bên Sông Dịch

Bản dịch nghĩa

Thử địa biệt Yên Đan,

Tráng sĩ phát xung quan.

Tích thời nhân dĩ một,

Kim nhật thuỷ do hàn.

Nơi đây khi từ biệt Thái tử Đan nước Yên

Tóc tráng sĩ dựng đứng lên sát mũ

Người xưa đã khuất rồi

Nước sông Dịch ngày nay còn giá lạnh.

Tại ngục vịnh thiền - Lạc Tân Vương

Trong ngục vịnh ve sầu 

Bản dịch nghĩa

Tây lục thiền thanh xướng,

Nam quan khách tứ thâm.

Bất kham huyền mấn ảnh,

Lai đối bạch đầu ngâm.

Lộ trọng phi nan tiến,

Phong đa hưởng dị trầm.

Vô nhân tín cao khiết,

Thuỳ vị biểu dư tâm?

Mùa thu ve sầu kêu,

Người tù nghĩ ngợi sâu xa.

Ve không kham nổi bóng đôi cánh đen của mình,

Nên đến ngâm trước ông già đầu bạc.

Sương nặng, bay khó tiến,

Gió nhiều, tiếng vang dễ bị chìm.

Không ai tin điều cao khiết,

Còn ai bày tỏ hộ nỗi lòng ta?

Ức Thục Địa Giai Nhân - Lạc Tân Vương

Nhớ Giai Nhân Đất Thục

Bản dịch thơ của Kim Thố Ty

Đông tây Ngô Thục quan san viễn,

Ngư lai nhạn khứ lưỡng nan văn.

Mạc quái thường hữu thiên hàng lệ,

Chỉ vị Dương Đài nhất phiến vân.


Thục Ngô xa cách quan san

Nhạn đi cá đến muộn màng tăm hơi

Trách gì ngàn giọt lệ rơi

Chỉ vì một phiến mây nơi Dương Đài.


Vịnh mỹ nhân tại Thiên Tân kiều - Lạc Tân Vương

Bản dịch thơ của Phụng Hà

Mỹ nữ xuất đông lân,

Dung dữ thượng Thiên Tân.

Chỉnh y hương mãn lộ,

Di bộ miệt sinh trần.

Thủy hạ khán trang ảnh,

Mi đầu họa nguyệt tân.

Ký ngôn Tào Tử Kiến,

Cá thị Lạc Xuyên thần.



Mỹ nhân từ xóm đông sang,

Câu Thiên Tân ấy, nhẹ nhàng bước qua.

Sửa xiêm y, đường ngát hoa,

Bụi bay theo bước chân ngà thong dong.

Dung nhan in bóng nước trong,

Mày cong như chiếc liềm trăng rỡ ràng.

Mượn thơ Tử Kiến vài hàng,

Dệt thơ ca tụng nữ thần Lạc Dương