Lương Ý Nương

Lương Ý Nương 梁意娘 sống vào khoảng đời Hậu Chu (Ngũ Đại).


Trường Tương Tư - Lương Ý Nương

Bản dịch thơ của Vương Thanh

Lạc hoa, lạc diệp, lạc phân phân

Tận nhật tư quân bất kiến quân

Trường dục đoạn hề trường dục đoạn

Lệ châu ngân thượng cánh thiêm ngân

Ngã hữu nhất thốn tâm

Vô nhân cộng ngã thuyết

Nguyện phong xuy tán vân

Tố dữ thiên biên nguyệt



Huề cầm thượng cao lâu

Lâu cao nguyệt hoa mãn

Tương tư vị tất chung

Lệ trích cầm huyền đoạn


Nhân đạo Tương giang thâm

Vị để tương tư bạn

Giang thâm chung hữu để

Tương tư vô biên ngạn


Ngã tại Tương giang đầu

Quân tại Tương giang vỹ

Tương tư bất tương kiến

Đồng ẩm Tương giang thuỷ


Mộng hồn phi bất đáo

Sở khiếm duy nhất tử

Nhập ngã tương tư môn

Tri ngã tương tư khổ


Trường tương tư hề, trường tương tư

Trương tương tư hề, vô tận cực

Tảo tri như thử quải nhân tâm

Hồi bất đương sơ mạc tương thức.


(thời Ngũ Đại (năm 902 -979)

Hoa bay, lá rụng đầy sân

Cả ngày sầu nhớ mà không thấy chàng

Nỗi đau như xé ruột gan

Lệ còn hoen má, lại hàng lệ rơi...

Lòng đầy tâm sự chơi vơi

Cùng ai kể lể, ai người tri âm

Gió ơi! 

Giùm em, xua đám mộ vân

Để em cùng chị Nguyệt Hằng tâm giao 


Ôm đàn, bước lên lầu cao

Tơ trăng rải khắp nguyệt lầu lung linh

Mới vừa nửa khúc thâm tình

Lệ rơi, dây đứt, lòng mênh mông sầu...


Tương giang, người nói, rất sâu

So tương tư lại có đâu sánh bằng

Sâu mấy, con sông còn thấy đáy

Tương tư ai biết bến bờ đâu


Chàng ở đầu sông Tương

Em ở cuối sông Tương

Nhớ nhau mà không thấy

Cùng uống nước sông Tương


Mộng hồn tìm chẳng thấy chàng

Họa chăng cái chết cho mình gặp nhau

Tương tư ai có qua cầu

Mới hay nỗi khổ, nỗi sầu tương tư!...


Trường tương tư hề trường tương tư

Tương tư dằng dặc, ôi vô tận

Nếu biết lòng mình như thế khổ

Thà không quen biết thuở ban đầu!