Nguyên Hiếu Vấn

Nguyên Hiếu Vấn 元好問 (1190-1257) tự Dụ Chi 裕之, hiệu Di Sơn 遺山, người Tú Dung, Thái Nguyên (nay là thành phố Hãn Châu, tỉnh Sơn Tây). Nhỏ theo học ông Hách Thiên Đỉnh, thông thuộc kinh sử bách gia, 6 năm học thành. Xuống núi Thái Hàng, qua sông Hoàng Hà, văn chương làm Triệu Bỉnh Văn ở Bộ Lễ tán thưởng, danh nổi kinh đô, được xưng tụng tài tử số một.


Đời Kim Tuyên Tông, năm Hưng Định thứ 5 (1221) đậu tiến sĩ, trấn nhậm Nam Dương, chức huyện lệnh Nội Hương, được đề cử làm chức kiểm soát tại phủ Thượng thư, Trừ tả tư đô sự, chuyển qua Viên ngoại lang. Đời Kim Ai Tông, năm đầu Thiên Hưng (1232), nhập Hàn lâm viện làm việc tiếp nhận, biên soạn sắc dụ của vua. Nhà Kim mất, không làm quan nữa, những năm cuối đời lấy việc trước tác làm chính. Từng cùng người trong Trương nhu xứ viết Kim Nguyên thực lục, thành sử một thời đại. Về sau tu sửa Kim sử, viết nhiều bản. Nguyên Hiếu Vấn mở ra văn tông một thời, văn chương độc bộ 30 năm.


Đời Nguyên, Nguyên Thế Tổ (Hốt Tất Liệt) nghe danh, cho mời vào làm việc ở Quán khách xứ, chưa được trọng dụng thì đã mất.

Mô Ngư Nhi – Nhạn Khâu (nửa bài)  

Mồ Chim Nhạn - Nguyên Hiếu Vấn

bản dịch thơ của Vương Thanh

Vấn thế gian tình thị hà vật,

Trực giao sinh tử tương hứa?

Thiên nam địa bắc song phi khách,

Lão sí kỷ hồi hàn thử.

Hoan lạc thú,

Ly biệt khổ,

Tựu trung cánh hữu si nhi nữ.

Quân ưng hữu ngữ,

Diểu vạn lý tằng vân.

Thiên sơn mộ tuyết,

Chích ảnh hướng thuỳ khứ? 


 (thời nam tống, kim)



Hỏi thế gian Tình là chi hỡi,

Mà hẹn thề sống chết có nhau ?

Trời Nam, đất Bắc cùng tung cánh

Trải bao sương tuyết dãi dầu

Bên nhau là hoan lạc

Ly biệt đầy khổ đau 

Đều vì tấm lòng si tình nhi nữ

Chàng có điều còn chưa kịp nói

Đã tầng mây vạn dặm mịt mùng xa!

Rồi từ nay, sớm sớm chiều chiều qua muôn ngàn núi tuyết

Một bóng chim lẻ bạn biết về đâu ?