Bần Nữ - Tần Thao Ngọc
Cô Gái Nhà Nghèo
Bản dịch thơ của Vương Thanh
Bồng môn vị thức ỷ la hương,
Nghĩ thác lương môi diệc tự thương.
Thuỳ ái phong lưu cao cách điệu?
Cộng liên thời thế kiệm sơ trang.
Cảm tương thập chỉ khoa châm xảo,
Bất bả song mi đấu hoạ trường.
Khổ hận niên niên áp kim tuyến,
Vị tha nhân tác giá y thường.
Kẻ ở nơi nhà cỏ,
biết đâu vị lụa là.
Định cậy nhờ mai mối,
lại nghe lòng xót xa.
Ai yêu vẻ thanh cao, quý phái
Có xót thương người trang phục sơ sài.
Dám khoe mười ngón đường kim khéo
Chẳng đua lông mày nét nguyệt dài.
Hàng năm thêu kim tuyến,
cho áo cưới bao người
Mà nghe lòng sầu tủi
phận mình còn lẻ loi.