Bảo Đao Ca - Thu Cẩn
Bảo Đao Ca - Thu Cẩn
Bản dịch nghĩa
Hán gia cung khuyết tà dương lý,
Ngũ thiên dư niên cổ quốc tử.
Nhất thuỵ trầm trầm sổ bách niên,
Đại gia bất thức tố nô sỉ.
Ức tích ngã tổ danh Hiên Viên,
Phát tường căn cứ tại Côn Lôn.
Tích địa Hoàng Hà cập Trường Giang,
Đại đao hoắc hoắc định Trung nguyên.
Thống khốc Mai sơn khả nại hà?
Đế thành kinh cức mai đồng đà.
Kỷ phiên hồi thủ Kinh hoa vọng,
Vong quốc bi ca lệ thế đa.
Bắc thượng liên quân bát quốc chúng,
Bả ngã giang sơn hựu tặng tống.
Bạch quỷ Tây lai tố cảnh chung,
Hán nhân kinh phá nô tài mộng.
Chủ nhân tặng ngã kim thác đao,
Ngã kim đắc thử tâm hùng hào.
Xích thiết chủ nghĩa đương kim nhật,
Bách vạn đầu lô đẳng nhất mao.
Mộc nhật dục nguyệt bách bảo quang,
Khinh sinh thất xích hà ngang tàng?
Thệ tương tử lý cầu sinh lộ,
Thế giới hoà bình lại vũ trang.
Bất quan Kinh Kha tác Tần khách,
Đồ cùng chuỷ thủ kiến doanh xích.
Điện tiền nhất kích tuy bất trung,
Dĩ đoạt chuyên chế ma vương phách.
Ngã dục chỉ thủ viện tổ quốc,
Nô chủng lưu truyền biến Vũ Vực.
Tâm tử nhân nhân nại nhĩ hà?
Viện bút tác thử “Bảo đao ca”.
Bảo đao chi ca tráng can đảm,
Tử quốc linh hồn hoán khởi đa.
Bảo đao hiệp cốt thục dữ trù?
Bình sinh liễu liễu cựu ân cừu.
Mạc hiềm xích thiết phi anh vật,
Cứu quốc kỳ công lại nhĩ thu.
Nguyện tòng tư dĩ thiên địa vi lô,
Âm dương vi thán hề, thiết tụ lục châu.
Chú tạo xuất thiên bính vạn bính bảo đao hề,
Trừng thanh Thần Châu.
Thượng kế ngã tổ Hoàng Đế hách hách chi uy danh hề,
Nhất tẩy sổ thiên sổ bách niên quốc sử chi kỳ tu!
Cung khuyết nhà Hán dưới ánh tà dương
Nước cổ hơn năm nghìn năm chết rồi
Một giấc ngủ nặng nề mấy trăm năm
Mọi người không biết nỗi nhục làm nô lệ
Nhớ tổ ta xưa tên là Hiên Viên
Căn cứ phát ở Côn Lôn đất lành
Mở đất các vùng Hoàng Hà và Trường Giang
Thanh đại đao lấp loáng định Trung nguyên
Khóc than cho Mai Sơn biết làm thế nào?
Thành vua gai góc lấp cả lạc đà bằng đồng
Bao lần quay nhìn về Bắc Kinh
Nhiều nước mắt ca buồn mất nước
Trên bắc tám nước liên quân
Lại đem non sông của ta làm quà tặng
Quỷ trắng từ tây sang dóng chuông cảnh báo
Người Hán tỉnh giấc mộng tôi đôi
Chủ nhân tặng ta thanh kim thác đao
Lòng ta hào hùng được vật này
Chủ nghĩa sắt tôi hồng ngày nay
Trăm vạn cái đầu xem tựa một sợi lông
Tắm trăng gội mặt trời ánh trăm báu
Thân bẩy thước xem nhẹ sinh mệnh ngang tàng sao
Thề tìm sự sống trong cái chết
Hoà bình thế giới nhờ võ trang
Không xem Kinh Kha làm khách Tần
Cuối bản đồ chuỷ thủ hiên ra đầy thước
Một nhát dao trước điện tuy không trúng
Đã cướp mật hồn tên ma vương chuyên chế
Ta muốn đem một cánh tay cứu tổ quốc
Giống nô lệ đầy cả Vũ Vực
Lòng mọi người đã chết biết làm sao
Cầm bút làm bài “Bảo đao ca”
Bài ca gươm báu làm mạnh gan dạ
Gọi tỉnh nhiều linh hồn nước chết
Tinh thần hiệp sĩ của gươm báu gì sánh bằng
Đời gươm báu là dứt mọi ơn thù
Đừng chê thước sắt không phải làm vật linh thiêng
Công lớn cứu quốc nhờ ngươi mà thu được
Nguyện từ nay lấy trời đất làm lò
Âm dương lầm than, sắt kêu gọi sáu châu
Đúc thành nghìn thanh vạn thanh kiếm báu
Làm trong sạch Thần Châu
Trên để núi oai rỡ rỡ của tổ Hoàng Đế ta
Để rửa nỗi nhục lạ lùng của mấy nghìn năm sử nước